Quý trọng thời gian

YÊU NGƯỜI NHƯ EM

Ngày cuối cùng của tháng 9, viết 1 chút cảm xúc của bản thân và lí do FA tới h 
Chào tháng 10!

YÊU NGƯỜI NHƯ EM

Yêu người như em, có nghĩa là ai đó sẽ phải chịu thiệt thòi hơn rất nhiều nếu như người đó yêu một người con gái khác
Yêu người như em, cũng có nghĩa mỗi mùa đông, ai đó sẽ chẳng có những chiếc khăn hand-made xinh xắn chứa chan tình cảm, sự nhẫn nại, khéo léo, tỉ mẩn của một cô gái đang yêu. Và cùng với đó, có lẽ người đó cũng sẽ chẳng bao giờ được thưởng thức những món ăn ngon mắt và lạ miệng (nếu có chăng thì những món ấy sẽ được thay thế bằng mấy món cá rán... cháy đen hay rau...kho chẳng hạn). 
Yêu người như em, có lẽ ai đó sẽ chẳng mấy khi được nghe những lời dịu dàng, ấm áp, và cũng thật khó để biết tới những lời yêu thương ngào ngọt, những câu nũng nịu của những cô gái đang yêu thường nói với những chàng trai của
mình. 
Yêu người như em, có lẽ cứ khoảng 3 ngày ai đó sẽ lại phải nghe về chiến tích làm vỡ 1 cái bát, bị bỏng nước sôi hay một lần vấp cầu thang, và dĩ nhiên, có kèm theo chân chảy máu..., những sự việc vẫn...xảy ra thường ngày trong cuộc sống của em. 
Yêu người như em, thi thoảng ai đó cũng sẽ phải nghe mấy chuyện bé xíu, con con và vụn vặt, có nhiều khi là phải nghe những lời than thở về một câu chuyện của người lạ xa xôi nào đó, những chuyện chẳng mắc mớ tới mình.
Yêu người như em, chắc chắn ai kia sẽ phát cáu lên vì em quá ngang bướng, người ta cũng sẽ bực mình vì những lần em ôm chăn, ngủ nướng và trễ hẹn... Yêu người như em, người ta chắc sẽ chẳng bao giờ nhận được những bản tình ca ngọt ngào, những bức thư tình nồng ấm, có chăng sẽ nhận được vài cái soft bé tí, ngốc xít, đại ý sẽ hiển thị
vài dạng câu hỏi, ví dụ như: Anh có nhớ em không? (chọn Có nếu Không và chọn Không nếu có), và kết cục có thế nào thì cũng vẫn hiện ra cái mặt đỏ bừng giận: "Hừm, dám không nhớ em à?" và thế là máy tính sẽ tự động shutdown... Yêu người như em, nếu em có lỡ thất hứa hay quên mất điều gì thì ai đó có lẽ cũng sẽ chẳng nhận được lời nào gọi là Xin lỗi, nếu có thì cũng chỉ đơn thuần nhe răng cười trừ: "Lỗi out of
Memory anh ạ" 
Yêu người như em, là ai đó sẽ dần phải quen với những khi em im lặng, có hỏi gì cũng không nói, dù có bị mắng hay bị giận, nhưng nếu ai kia xảy ra chuyện gì mà im lặng thì đừng ngạc nhiên, khi mà lúc ấy chợt thấy khóe mắt của em bỗng
long lanh... 
Yêu người như em, một đứa thực dụng đến lạ lùng thì có lẽ sẽ nên chấp nhận một điều: em không tin tình yêu là tất cả, có lẽ thế nên người ta cũng nên ngừng hi vọng về một lí thuyết rằng em sẽ vì tình yêu mà làm mọi thứ, mà bất chấp tất
cả.
Yêu người như em, cũng giống như chấp nhận một cánh sẻ tự do, người ta càng muốnràng buộc thì nó càng muốn bay thật xa... ... Yêu 1 đứa ích kỷ như em, người ta chỉ nhận
thấy những điều-toàn là- "phải chấp nhận", rồi sẽ có một ngày người ta mỏi mệt, đó là ngày ai kia nhận ra đứa như em-sinh ra trên đời-vốn không phải để yêu- đó là ngày, người ta quyết định sẽ rời xa em, và tìm cho mình một cô gái-đáng để yêu hơn...
Đó cũng là ngày em mỉm cười vui vẻ, với một kẻ như em, vốn không có khái niệm "phản bội" trong tình yêu, cánh cửa đó, vẫn luôn mở sẵn sàng để cho ai đó có thể thanh thản bước ra đi bất cứ khi nào họ muốn. Còn em, có lẽ sẽ tiếp tục là con sẻ nhỏ, lại tung tăng bay đi kiếm tìm những chân trời lung linh nắng vàng và sương giọt, những chốn mà em có thể mang về cho em những chút thật bình yên và dẫu cho hành trình ấy có hơi cô độc một tẹo...

Em, cô gái của tháng 10

Theo Hà Phương _ SV ĐH Y Thái Nguyên


Phương tự nhận những điều là ích kỷ, không khéo ... về bản thân, nhưng tiếp xúc với Phương mình không hề thấy như vậy. Chân thành, vui tươi, luôn tích cực hoạt động và dám nói lên lời nhận xét khách quan tất cả mọi người. Và trong Phương mình cảm nhận được chất văn thơ của một con người biết sống theo chiều sâu. Mình nghĩ, sẽ là hạnh phúc cho ai nếu được đi cùng Phương trên một con đường tới đích đến của Cuộc sống. Chúc Phương Hạnh phúc!

Một đồng xu

Có hai bạn trẻ, một người Anh và một người Do Thái cùng đi xin việc làm. Một đồng xu của ai đó đánh rơi trên mặt đất. Anh bạn trẻ người xứ sương mù đi ngang qua trông thấy nhưng phớt lờ, còn anh bạn trẻ người Do Thái thì cúi xuống nhặt, nét mặt tỏ vẻ hân hoan. 

Nhìn thấy hành động của anh bạn Do Thái, anh bạn trẻ người Anh tỏ ra khinh thường, lẩm bẩm: "Một đồng xu cũng nhặt, thật chẳng ra làm sao cả". Chờ cho anh bạn trẻ người Anh đi qua, anh bạn trẻ người Do Thái nói: "Nhìn thấy tiền mà ngoảnh mặt làm ngơ, thật là lãng phí của Giời!". 

Hai người cùng đến xin việc ở một công ty. Doanh nghiệp rất nhỏ, công việc thì nặng nhọc mà tiền lương thì chẳng được là bao, anh bạn trẻ người Anh chẳng nói chẳng rằng vội vã bỏ đi, còn anh bạn trẻ người Do Thái thì tình nguyện xin vào làm việc.

Hai nǎm sau, hai người tình cờ gặp nhau trên đường phố. Anh bạn trẻ người Do Thái đã trở thành Giám đốc công ty, còn anh bạn trẻ người Anh vẫn chưa xin được việc làm. Không hiểu được sự việc, anh ta bèn hỏi: "Anh là người chẳng xuất sắc gì lắm, sao lại phất nhanh như thế?". Anh bạn Do Thái đáp: "Tôi không bỏ qua từng đồng xu như anh. Một đồng xu cũng không quan tâm, làm sao anh có thể trở nên giàu có được?".

Anh bạn trẻ xứ sương mù đâu phải là không cần tiền, nhưng trong con mắt của anh, anh chỉ muốn những khoản tiền lớn, song lại quên câu thành ngữ: "Tích tiểu thành đại", vì vậy ước mơ làm giàu của anh ta phải đợi đến ngày mai. Đó là lời giải đáp cho câu hỏi của anh bạn trẻ người Anh.

Nguồn: Hoa Thủy Tinh

Người Nhật nổi tiếng thế giới về lòng biết ơn

Tôi còn nhớ hình ảnh các cô gái Nhật giơ cao tấm biển “To our friend around the world, thank you for your support" và chạy quanh sân vận động sau khi vô địch World Cup bóng đá nữ để cảm ơn thế giới giúp đỡ họ trong những năm thiên tai.

Ông  Ito Junichi, CEO của World Link Japan từng nhận xét thế này về người Việt: “Một điều có thể thấy là người Việt Nam thường coi thường những người lao động chân tay như thợ hàn, công nhân lao động, công nhân xí nghiệp. Nhiều người trẻ chỉ thích làm trong những văn phòng tiện lợi, nhà có điều hòa.”
Về người Nhật, ông cho rằng: “Ở Tokyo, trường đại học nổi tiếng nhất là Đại học Tokyo. Nhưng các sinh viên ở trường này nếu có đến làm cho công ty tàu hỏa của thành phố thì việc đầu tiên họ phải làm là dọn dẹp nhà vệ sinh, cắt vé. Họ phải học lao động bằng chân tay. Họ phải trải qua mọi việc từ dưới lên trên trước khi muốn trở thành sếp. Theo tôi, việc người trẻ không tôn trọng những người lao động chân tay là khuyết điểm rất lớn của xã hội”.
Ý của ông, người trẻ trong xã hội Việt Nam không biết trân trọng đóng góp cho xã hội của những người lao động chân tay.
Tôi còn nhớ người sáng lập Toyota cũng từng nói "Bí quyết của tôi là Hardwork (làm việc hết mình), Lòng biết ơn và Tinh thần phục vụ". Hardwork và tinh thần phục vụ thì ai cũng biết là nó có ích cho người làm doanh nghiệp, nhất là có ích cho khách hàng. Còn tại sao lại là lòng biết ơn khi mà nhiều người vẫn giàu nhờ bản chất trở mặt, bản chất chạy theo lợi nhuận mà quên đi rất nhiều thứ, thì có lẽ không phải ai cũng hiểu.
Trong cuộc vận động đăng cai Olympic vừa rồi, nước Nhật đã thắng. Họ thắng vì đã làm an tâm IOC về việc có thể kiểm soát được tình hình nhà máy điện Fukushima, vì họ có đủ tiềm năng tài chính tổ chức Olympic, vì họ có nền thể thao sạch (chưa từng một lần có vận động viên bị phát hiện dính Doping). Bên cạnh đó họ muốn Olympic sẽ mang lại niềm tin, giấc mơ cho những đứa trẻ vượt qua thảm họa sóng thần khủng khiếp hai năm trước…
Nhưng với tôi, điều ý nghĩa nhất cho dù không phải quan trọng nhất với IOC là họ muốn tổ chức một sự kiện đặc biệt để tri ân thế giới, tri ân những nước đã giúp đỡ họ trong lúc khó khăn. Tôi còn nhớ hình ảnh các cô gái Nhật giơ cao tấm biển “To our friend around the world, thank you for your support” (Xin cảm ơn tất cả sự ủng hộ của các bạn khắp nơi trên thế giới dành cho chúng tôi) và chạy quanh sân vận động sau khi vô địch World Cup bóng đá nữ để cảm ơn thế giới đã giúp đỡ họ trong những năm thiên tai. Trong lúc vinh quang, họ không quên hai tiếng cảm ơn.
Điều cốt lõi mà Larry Senn nhắc đến trong cuốn sách best seller “Up the Mood Elevator” không phải là sự vui vẻ hay sự thông thái... mà là yếu tố tinh thần giúp con người sống tốt nhất, hạnh phúc nhất và lòng biết ơn (grateful). Theo từ điển Oxford, lòng biết ơn (hay sự trân trọng) là cảm giác chịu ơn ai đó khi người ta đối xử tốt với mình hoặc làm những gì mình nhờ vả.
Còn nhớ năm ngoái, một năm sau thảm họa động đất, 500 em nhỏ từ vùng đất bị sóng thần tàn phá đã cùng nhau hát bài “Arigato” để tri ân thế giới, một hình ảnh giàu tính giáo dục và nhân văn.
Tôi chợt nghĩ một chút về lịch sử, về nền hòa bình mà những Nguyễn Văn Thạc, Đặng Thùy Trâm… đã ngã xuống với mong ước có được nó.Thế giới không quên Newton, Einstein, Gauss... nhưng có thể nhiều bạn ở Việt Nam chỉ nhớ Tạ Quang Bửu khi tình cờ vào đọc sách thư viện, Lê Văn Thiêm đã từng đoạt một giải thưởng nào đó hay Tôn Thất Tùng chắc chắn là một người nổi tiếng…
Người Nhật không đi giảng đạo đức suông cho người khác, tôi nghĩ cái cốt lõi của họ là kết hợp đạo đức với lợi ích vật chất trong một tầm nhìn dài hạn và biết ơn người khác không chỉ là vấn đề đạo đức mà chính là một tầm nhìn dài hạn.

Cách kiếm tiền nhanh nhất: làm ăn chân thật

Việc các doanh nghiệp, hộ kinh doanh chọn bán hàng cho một người khách để lấy 5 đồng thay vì bán cho mười người để lấy của mỗi người một đồng, không phải là một lựa chọn khó hiểu. Nhưng họ sẽ dần nhận ra rằng lối ăn xổi, bóc ngắn cắn dài đó không phải là cách kiếm tiền hiệu quả nhất.

Chân thật sinh lời. Trong cuốn "Võ sĩ đạo: Linh hồn của nước Nhật", khi nói đến thói làm ăn tráo trở của lái buôn Nhật bị người châu Âu chỉ trích vào thời đấy, Inazo Nitobe có viết "Vào tháng 11 năm 1880, Bismarck có gửi một thông tri đến các lãnh sự Đức ở nước ngoài, cảnh báo họ về "một sự thật đáng quan ngại về tình trạng các hàng hóa trên các tàu buôn của nước Đức không được tin cậy cả về chất lượng lẫn số lượng".
Ngày nay (những năm 1900), chúng ta hầu như không nghe thấy ai than phiền về sự bất cẩn hay tín trí trá của người Đức trong nghề buôn. Trong vòng 20 năm, lái buôn nước Đức học được rằng là nói cho cùng thì làm ăn chân thật là cách kiếm lời nhanh nhất.
Giờ đây, lái buôn của chúng tôi (nước Nhật), đã lĩnh hội được điều đó. Khi một đất nước mở cửa cho nền kinh tế thị trường, thì việc xuất hiện một bộ phận những người muốn kiếm lời trong ngắn hạn bằng thói gian dối, biển lận là dễ hiểu. Dẫu rằng ở những nước nổi tiếng kỷ luật bậc nhất thế giới như Đức hay Nhật cũng vậy.
Thế nhưng người ta học được rất nhanh rằng đến cuối cùng thì uy tín mới là mặt hàng kiếm lời nhanh nhất, vậy nên đến tận ngày nay, hàng hóa Đức hay Nhật Bản vẫn nổi tiếng vì chất lượng của mình. Một bài học nghe có vẻ đơn giản, nhưng phải mất hàng chục năm để một quốc gia thấm được tinh thần ấy.
Cách đây 3, 4 năm tôi có nói chuyện với một doanh nhân đã lăn lộn gần 20 năm buôn bán làm ăn với Nhật, Hàn, Trung. Anh ấy nói "Cái điểm khác biệt giữa làm ăn với người Nhật và người Hàn là: Khi làm ăn với người Nhật thì họ sẽ lôi hết tất cả xấu tốt ra đặt trước mặt mình, rồi bảo: “Đấy, mày làm thì làm không làm thì nghỉ”. Còn làm với người Hàn thì họ sẽ chỉ nói điểm tốt mà không đề cập đến điểm xấu.
Một người bạn Mỹ của tôi đã từng sống nhiều năm ở cả Nhật Bản và Hàn Quốc có nhận xét: "Cả ở Nhật lẫn ở Hàn, họ đều học "như trâu", nhưng điểm khác biệt là trong giờ kiểm tra, nếu có thể quay cóp mà chắc chắn không bị phát hiện thì người Hàn sẽ làm, còn người Nhật thì không".
Hàn Quốc bắt đầu kinh tế thị trường từ đầu những năm 1960, có thể còn có yếu tố văn hóa ảnh hưởng ở đây, nhưng cho dù chậm hơn Nhật thì với những công ty lớn của họ đang vươn ra toàn cầu, tôi cho rằng họ đã ít nhiều nhận ra rằng thành thật trong kinh doanh không chỉ là vấn đề về đạo đức mà còn về cả lợi nhuận.
Mấy năm nay đọc báo, thấy dư luận trong nước càng ngày càng ca thán về tình trạng chặt chém, lừa đảo khách hàng. Nước ta đi theo kinh tế thị trường chậm hơn người khác cả trăm năm,  mà quá trình học hỏi cũng chậm hơn, thì không cách nào đuổi kịp người ta.
Việc các doanh nghiệp, hộ kinh doanh chọn bán hàng cho một người khách để lấy 5 đồng thay vì bán cho mười người để lấy của mỗi người một đồng, không phải là một lựa chọn khó hiểu. Nhưng cũng như ở những nước khác, họ sẽ dần dần nhận ra rằng lối ăn xổi, bóc ngắn cắn dài đó không phải là cách kiếm tiền hiệu quả nhất.
Đã có một bộ phận doanh nghiệp Việt Nam nhận ra điều này, nhưng ở trong một môi trường mà số đông chạy theo lợi nhuận ngắn hạn, họ bị thiệt thòi cả về uy tín chung lẫn về lợi nhuận.
Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ học được bài học mà người Đức hay người Nhật đã học được cách đây hơn 120 năm: "Honesty is the best policy" - "Thật thà là cách làm việc tốt nhất". Nhưng học được càng muộn thì cái giá phải trả càng đắt và bài học càng đớn đau.
Theo VnExpress

5 THÓI QUEN XẤU ẢNH HƯỞNG KHÔNG NHỎ TỚI SỨC KHỎE

Theo kết quả điều tra người trưởng thành của một cơ quan quản lý về sức khỏe, 10 thói quen nhỏ dưới đây gây nguy hại rất lớn cho sức khỏe chúng ta.

1. Thiếu vận động
Theo khảo sát, 2/3 số người không đạt tiêu chuẩn vận động mỗi tuần 3 lần, mỗi lần 30 phút. Các chuyên gia y tế cho rằng, tập thể thao không đủ sẽ gây ra hàng loạt bệnh tật như béo phì, cao huyết áp, xơ vữa động mạch, bệnh mạch vành tim, đau lưng… Mọi người nên duy trì ít nhất mỗi tuần vận động 3 – 5 lần, mỗi lần 30 phút.

“Vận động nhẹ” hiện được giới trí thức chú trọng, vì nó có hiệu quả giữ eo, giảm áp lực, làm đẹp và chữa bệnh. Đối với những trí thức có áp lực lớn, đặc biệt là phụ nữ, tập nhẹ sẽ thích hợp hơn. Làm thêm giờ, một ngày bận rộn, nếu lại tiếp tục đến phòng thể hình hay sân bóng hì hục chạy bộ 40 phút hoặc 1 tiếng, rất có thể gây tác dụng ngược, hại sức khỏe. Nhưng dùng thời gian đó cho vận động nhẹ như yoga, thái cực quyền, đi bộ thì tinh thần có thể sẽ từ lo lắng trở nên yên ổn.

2. Vắt chéo chân
Động tác nhỏ này tưởng là thoải mái, nhưng nó cản trở lưu thông máu ở chân, dễ gây tắc tĩnh mạch, vẹo cột sống, thoát vị đĩa đệm. Các chuyên gia cho rằng, người mắc bệnh cao huyết áp, tiểu đường và bệnh tim, nếu vắt chéo chân lâu dài thì bệnh sẽ thêm trầm trọng.

“Vận động nhẹ” hiện được giới trí thức chú trọng, vì nó có hiệu quả giữ eo, giảm áp lực, làm đẹp và chữa bệnh.

Các nguy hại có thể gặp nếu vắt chéo chân là
Giãn tĩnh mạch hoặc tắc động mạch ở chân : Khi vắt chéo chân, đầu gối sẽ bị oằn xuống, dễ ảnh hưởng đến tuần hoàn máu ở chi dưới. Hai chân duy trì một tư thế lâu không động đậy sẽ dễ tê liệt, nếu tuần hoàn máu bị cản trở, rất có thể dẫn đến giãn tĩnh mạch và tắc động mạch ở chân. Đặc biệt là những người già cao huyết áp, bị tiểu đường, bị bệnh tim, vắt chéo chân thời gian dài sẽ làm bệnh nặng hơn.

Ảnh hưởng sức khỏe sinh sản ở nam giới: Khi vắt chéo chân, hai chân thường bị kẹp quá, làm tăng nhiệt độ ở bên bắp đùi và bộ phận sinh dục. Nhiệt độ nóng lên sẽ gây hại cho tinh trùng, để lâu có thể ảnh hưởng đến sinh con. Vì vậy, vắt chéo tốt nhất là đừng quá 10 phút, nếu thấy có mồ hôi chảy ra, tốt nhất là đi lại nhẹ nhàng ở nơi thoáng gió để tản nhiệt nhanh.

Gây tổn thương xương cốt hay căng cơ: Khi vắt chéo chân, xương chậu và khớp háng dễ đau mỏi do áp lực kéo dài, sau một thời gian dài có thể bị tổn thương xương hay căng cơ. Khi ngồi trên xe buýt, nếu xe dừng gấp, hai chân đan chéo không kịp thả thăng bằng, dễ gây đau cho khớp xương và bắp thịt, dẫn đến trật khớp.

3. Ngồi trong nhà vệ sinh xem báo
Ngồi trên bồn cầu đọc sách xem báo, chắc chắn sẽ kéo dài thời gian đại tiện, làm cho hậu môn ứ máu và bệnh trĩ phát tác.

Y học hiện đại nghiên cứu cho biết, ngồi nhà vệ sinh quá 3 phút sẽ có thể trực tiếp dẫn đến tụ huyết giãn tĩnh mạch trực tràng, dễ gây bệnh trĩ, và bệnh nặng hay nhẹ có liên quan đến thời gian dài hay ngắn.

Thời gian ngồi bồn cầu càng dài, tỷ lệ mắc bệnh càng cao.

Bởi vì ngồi lâu sẽ làm tăng áp lực lên bụng, làm cho máu trong tĩnh mạch chảy ngược không xuôi, dẫn đến giãn tĩnh mạch ở trực tràng, làm cho nhóm tĩnh mạch đóng mở lỏng lẻo, thành tĩnh mạch sẽ mỏng và phồng lên. Để lâu như vậy sẽ hình thành bệnh trĩ.

Ngoài ra, trong nhà vệ sinh thường không đủ ánh sáng, đọc sách báo cũng dễ hại mắt.

Lời khuyên của bác sĩ là, khi đại tiểu tiện trong nhà vệ sinh, cần tranh thủ kết thúc trong vòng 5 phút, đồng thời không ngừng tập nâng mông, như vậy mới có thể phòng bệnh như bệnh trĩ có hiệu quả.

4. Vừa tỉnh dậy lập tức ra khỏi giường
Jim Horne, giáo sư Trung tâm nghiên cứu giấc ngủ, Đại học Loughborough cho biết, vừa tỉnh dậy đã lập tức ra khỏi giường rất có thể gây ra thay đổi đột ngột huyết áp, gây ra các bệnh như huyết áp cao, trúng gió. Cần nằm 5 phút để vận động tứ chi và não bộ rồi mới đứng dậy ra khỏi giường.

Sau khi tỉnh dậy không được lập tức đứng dậy, mà trước hết cần nằm trên giường nửa phút.

Để làm giảm tổn thương cho huyết quản gây ra bởi sự thay đổi áp lực lên huyết quản trước và sau khi ngủ, các chuyên gia tư vấn như sau:

Một là, sau khi tỉnh dậy không được lập tức đứng dậy, mà trước hết cần nằm trên giường nửa phút.

Hai là, sau khi ngồi dậy thì ngồi cạnh giường nửa phút.

Ba là, dựa vào cạnh giường đứng dậy nửa phút rồi mới ra khỏi giường hoạt động. Mọi hoạt động diễn ra từ từ như vậy sẽ làm cho các cơ quan của cơ thể thích ứng với sự thay đổi, giảm nguy cơ ngã vật xuống do áp lực lên mạch máu từ việc đứng dậy đột ngột gây ra.

5. Liên tục sử dụng máy tính 3 tiếng trở lên
Sử dụng máy tính kéo dài sẽ gây mỏi mắt, đau lưng mỏi vai, hơn nữa còn gây ra các vấn đề như đau đầu, mất ngủ, chán ăn.

Ti a X yếu và bức xạ điện từ tần suất thấp của máy tính có thể gây mất thăng bằng trung khu thần kinh của con người. Một nghiên cứu của Anh cho biết, từ trường và bức xạ tần số thấp phát ra từ màn hình máy tính sẽ gây ra 7 – 19 chứng bệnh, bao gồm chảy nước mũi, ngứa mắt, đau cổ, mất trí nhớ ngắn hạn, cáu kỉnh và trầm cảm.

Đối với phụ nữ, còn có các triệu chứng bị đau bụng kinh, kinh nguyệt kéo dài, một vài bà mẹ còn bị sinh non hoặc phải phá thai. Ngoài ra, làm việc với máy tính lâu dài, sẽ căng thẳng tinh thần, áp lực tâm lý lớn, dễ mệt mỏi toàn thân, cộng với bức xạ điện từ, tỷ lệ ung thư vú của những người này sẽ cao hơn bình thường khoa ̉ng 30%. Có nghiên cứu cho biết, bức xạ điện từ của máy tính còn có thể gây ung thư.

Gây hại đến tầm nhìn: Mắt dán vào một chỗ lâu, số lần chớp mắt chỉ bằng 1/3 so với bình thường, từ đó đã làm giảm tiết ra chất bôi trơn mắt. Làm như thế lâu dài, không những gây mỏi mắt, hoa mắt, mắt mờ, mà còn gây ra các phản ứng khác không thích hợp. Phương pháp hiệu quả nhất là nghỉ ngơi hợp lý, ăn nhiều thực phẩm có chứa vitamin A, bổ sung rhodopsin cho võng mạc, chẳng hạn cà rốt, bắp cải, giá đỗ, đậu phụ, táo đỏ, cam, sữa, trứng gà, gan động vật, thịt nạc…

Gây hại các tổ chức cơ thể: Làm việc với máy vi tính lặp đi lặp lại, căng thẳng sẽ gây hại cho các tổ chức của cơ thể như các cơ, dây thần kinh, khớp, gân. Ngoài đau lưng, còn có thể bị đau, thậm chí tê liệt cổ tay, những chứng này mở rộng ra lòng bàn tay và các ngón tay.

Gây hại cho hệ hô hấp: Hơi bay ra từ máy tính sẽ gây hại cho hệ hô hấp. Các nhà nghiên cứu của Quỹ Bệnh mẫn cảm Anh gần đây đưa ra một báo cáo cho biết, thiết bị văn phòng sẽ phát ra khí ozone có hại cho sức khỏe con người, thủ phạm chính là máy tính, máy in laser. Các khí ozone này không chỉ độc hại, mà còn có thể gây khó thở cho một số người. Ngoài ra, đợi lâu ở nơi có nồng độ khí ozone cao sẽ gây ra bệnh phổi.

20 ĐIỀU CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT KHI Ở TUỔI 20

1. Thời gian không phải là vô hạn

2. Có tài không có nghĩa là bạn sẽ có tất cả (mà còn cần làm việc chăm chỉ nữa)

3. Buổi sáng mới là thời gian làm việc hiệu quả nhất (cho cả nhóm. Có mấy ai làm việc một mình như nhà văn hay nghệ sĩ, bạn làm việc theo nhóm)

4. Social media không phải là cả sự nghiệp của bạn: vì ngành này phát triển nhanh, cũng như sẽ 'chết yểu' nhanh, mấy năm nữa có lẽ sẽ không có ai nhắc tới việc làm của ngành social media nữa. Social media chỉ là một phần của chiến dịch truyền thông, marketing mà thôi.

5. Hãy nghe nói chuyện điện thoại: đừng chỉ giro tiếp qua máy tính (email, chat…) Phần lớn những việc kinh doanh xảy ra quan những phương tiện có tính thực tế cao hơn như nói chuyện điện thoại, gặp gỡ trực tiếp.

6. Hãy là người đầu tiên tới và cuối cùng ra về: vì bạn có nhiều thứ cần học hỏi, tìm hiểu hơn những người khác. Do đó, hãy dành nhiều thời gian.

7. Đừng để người khác nói cho bạn biết bạn phải làm gì

8. Nhận trách nhiệm từ những lỗi lầm của mình

9. Bạn nên được 'đá đít' và mắng mỏ: sếp có nghiêm thì nhân viên mới học hỏi được nhiều và phát triển một cách vững vàng

10. Mỗi năm nhảy việc một lần không phải là việc tốt: 2-3 năm là thời gian cần thiết để thông thạo hoàn toàn một việc gì đó. 

11. Làm việc cho ai quan trọng hơn công ty có văn phòng đẹp và nhiều phụ cấp

12. Kết nối công sức bạn bỏ ra để làm những việc chán ngắt với mục tiêu cuối cùng bạn muốn hướng tới. Khi bạn thấy sự kết nối đó còn, hãy tiếp tục làm việc, nếu không bạn có thể rời bỏ công việc chán ngắt kia đi.

13. Đừng nói xấu sếp sau lưng, việc đó chả giải quyết được điều gì. Nếu không vừa lòng, bạn có thể nói chuyện trực tiếp với sếp.

14. Học cách sử dụng thành thạo các phần mềm ít thông dụng hơn Microsoft Office như Adwords, Photoshop…

15. Độ rộng và chất lượng 'vòng những người quen biết' của bạn đều quan trọng

16. Bạn cần ít nhất 3 người hướng dẫn cho sự nghiệp của bạn.

17. Chọn lấy một thần tượng (trong công việc, không phải các thần tượng trong ngành giải trí đâu nhé!), đặt mình vào vị trí của họ khi gặp vấn đề khó giải quyết. Bạn không biết bước tiếp theo sẽ làm gì, chỉ cần nghĩ "Nếu là thần tượng của bạn, họ sẽ làm gì?

18. Đọc sách nhiều hơn đọc tin nhắn và status Facebook

19. Tiêu ít hơn bạn kiếm được 25%

20. Danh tiếng của bạn là vô giá. Do đó, đừng phá hỏng nó!

NHẬN DIỆN - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO

TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO

Xin nhớ ba chữ: C.N.G.

Một chuyên viên điều trị nói rằng: nếu ông ta có thể đến với nạn nhân Tai biến mạch máu não trong vòng 3 tiếng đồng hồ, ông ta có thể hoàn toàn đảo ngược ảnh hưởng cuả tai biến…

NHẬN DIỆN - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO

Trong bữa tiệc BBQ, một người bạn bị mất thăng bằng suýt ngã, bà ta trấn an mọi người là bà không sao cả, chỉ bị trượt trên gạch và đôi giày mới… Vài người đã giúp phủi bụi cho bà (thay vi kêu xe cứu thương) và làm cho bà một đĩa thức ăn mới. Bà Ingrid tiếp tục cuộc vui cùng bạn bè cho đến hết buổi chiều.
Mọi người mới về đến nhà, thì nhận được điên thoại cuả chồng bà Ingrid, báo tin là vợ ông đã đuợc đưa vào bệnh viện lúc 6 giờ chiều, và đã qua đờí vì Tai biến mạch máu não trong bữa tiệc BBQ. Nếu có người biết cách nhận ra triệu chứng Tai biến mạch máu não, có lẽ bà Ingrid có thể vẫn còn sống với chúng ta hôm nay.

XÁC ĐỊNH - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO

Hệ thần kinh não bộ cuả nạn nhân Tai biến mạch máu não, có thể bị tàn phá nhanh chóng và kinh khủng, khi những người chung quanh không phát hiện ra được các triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Thực ra, một người bàng quang có thể nhận diện được Tai biến mạch máu não, bằng cách hỏi nạn nhân ba câu đơn giản:

C. N. G.
C. Yêu cầu người đó Cười
N. Yêu cầu người đó Nói
G. Yêu cầu người đó Giơ tay lên

Nếu người đó bị trở ngại bất cứ điều nào kể trên, bạn hãy gọi xe Cấp cứu ngay tức khắc.

Ghi chú: Còn một dấu hiệu khác về Tai biến mạch máu não là Lưỡi của nạn nhân bị Cong, hoặc bị Ngả về một bên. Đó cũng là triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Nếu mỗi người nhận được Email này, và gởi đi cho 10 người, thì ít nhất có một mạng người được cứu sống.

Chỉ với một cây kim, ta có thể cứu được mạng người.
Kính thưa quí vị, có thể quí vị đã có đọc những dòng chữ này rồi, nhưng chúng tôi muốn trích dịch ra tiếng Việt Nam và phổ biến rộng rãi, trong hy vọng có thể cứu được mạng người trong cơn nguy cấp, khi chờ đợi được các chuyên viên Y-tế săn sóc.
Chỉ cần một ống tiêm thuốc (loại dùng xong rồi phế thải, bằng nhựa), hoặc một cây kim may, là chúng ta có thể cứu mạng một bệnh nhân đang bị chứng tai biến mạch máu não (stroke). Việc cứu chữa thật đơn giản và dễ dàng một cách lạ lùng, nhưng có thể mang đến những kết quả cũng không kém lạ lùng và hữu hiệu. Chúng ta chỉ cần một phút để đọc tài liệu này, và các điều ghi trong tài liệu quả là những hướng dẫn tuyệt vời.

Xin quí vị ghi nhớ hoặc lưu giữ tài liệu này để sẵn sàng áp dụng, vì biết đâu, một ngày nào đó, quí vị sẽ dùng đến để cứu sống mạng người.

Cô Irene Liu kể chuyện: “Cha tôi bị tê liệt và chết sau đó vì ông là nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não. Ước chi tôi biết được thủ thuật này từ trước. Khi tai biến mạch máu não xảy ra, tất cả những tia huyết quản nhỏ trong não bộ sẽ từ từ vỡ ra sau đó.”
Khi có bệnh nhân bị tai biến mạch máu não, chúng ta phải giữ bình tĩnh, đứng cuống quít. Điều quan trọng nhất là ĐỪNG BAO GIỜ DI CHUYỂN NẠN NHÂN, bất kỳ là họ đang bị nạn ở đâu. Vì nếu nạn nhân bị di chuyển, các tia huyết quản trong não bộ sẽ vỡ ra. Từ từ giúp bệnh nhân ngồi thẳng dậy, và chúng ta có thể bắt đầu công việc “rút máu”.

Nếu quí vị có sẵn một ống tiêm thuốc, thì tốt nhất, nếu không thì một cây kim may, hay một cây kim gúc, cũng có thể giúp chúng ta được.

1- Trước hết, chúng ta hảy hơ nóng kim bằng lửa (bật lửa, đèn nến) để sát trùng, rồi dùng kim để chích trên mười đầu ngón tay.
2- Chúng ta không cần tìm một huyệt đặc biệt nào cả, chỉ cần chích vào đầu ngón tay, cách móng tay độ một ly (milimetre).
3- Chích kim vào cho đến khi có máu rỉ ra.
4- Nếu máu không chảy, nên nặn đầu ngón tay cho đến khi thấy máu nhỏ giọt.
5- Khi máu đã chảy từ cả mười đầu ngón tay, thì chờ vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh dậy.
6- Nếu mồm bệnh nhân bị méo, thì chúng ta phải nắm hai (lổ) tai của bệnh nhân kéo mạnh, cho đến khi hai tai đều ửng màu đỏ.
7- Châm vào dái tai (ear lobe) hai mũi mỗi bên cho đến khi máu nhỏ giọt từ mỗi dái tai. Sau vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh lại. Chúng ta hãy kiên tâm chờ cho đến khi bệnh nhân hoàn toàn hồi tỉnh và không có một triệu chứng nào khác thường mới mang bệnh nhân đến bệnh viện.

Vì nếu nạn nhân được chuyên chở vào bệnh viện sớm hơn. Có thể những dằn sóc của xe cứu thương sẽ làm cho các mao quản (capillaries) trong não bộ bị vỡ ra. Nếu sau khi đó mà họ còn có thể đi đứng được, thì đúng là do phúc đức của Tổ Tiên họ.

Cô Liu nói tiếp: “Tôi học cách cứu chữa qua cách làm xuất huyết này từ một Đông y tên Hà Bảo Định (Ha Bu-Ting). Ngoài ra, tôi còn có cơ hội áp dụng phương pháp này nữa. Vì thế nên tôi khẳng định là phương pháp hữu hiệu 100%. Năm 1979, tôi đang dạy tại Đai học Fung-Gaap tại Đài Trung. Một buổi trưa nọ, tôi đang giảng bài trong lớp, thì một giáo sư khác chạy sổ vào lớp học của tôi, vừa thở vừa nói ‘Cô Liu, đến gấp dùm, ông Giám sự của chúng ta đang bị tai biến mạch máu não’.

Tôi chạy lên lầu 3 ngay tức thì và thấy ông Giám sự của chúng tôi là Trần Phúc Tiên, mặt mày nhợt nhạt, tiếng nói ngọng nghịu, và mồm thì méo xệch qua một bên, ông hội đủ tất cả những triệu chứng của một người đang bị tai biến mạch máu não. Tôi bảo một người sinh viên đang thực tập tại Đại học, đến Dược phòng bên ngoài mua cho tôi một ống tiêm, và dùng kim tiêm để châm đầu mười ngón tay của ông Trần, cho đến khi mỗi đầu ngón tay có một giọt máu cỡ hạt đậu. Sau vài phút, mặt ông Trần đã nhuận sắc trở lại, và mắt ông cũng đã bắt đầu có thần. Nhưng mồm ông thì vẫn méo, nên tôi kéo hai tai ông cho đến khi hai tai đều đỏ vì máu đọng, rồi châm vào mỗi bên dái tai hai mũi để hai giọt máu tươm ra.

Khi hai giọt máu hai bên dái tai được rỉ ra, một phép lạ đã xảy ra. Chỉ nội trong vòng từ 3 đến 5 phút, mồm ông ta đã từ từ trở lại hình dạng nguyên thủy, và tiếng nói của ông cũng trở lại bình thường. Chúng tôi để ông nghỉ ngơi một lúc, rồi rót cho ông một tách nước trà nóng rồi đưa ông đi đến bệnh viện Ngụy Hoa gần đó. Ông nghỉ ngơi tại bệnh viện một đêm, rồi hôm sau lại trở về nhiệm sở làm việc. Sau đó, mọi việc đều bình thường. Ông không có triệu chứng nào nguy hại sau đó. Trái lại, các nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não thường khó trở lại bình thường, vì các tia máu trong não bộ bị vỡ trong khi xe cứu thương di chuyển họ đến bệnh viện. Kết quả là không thể làm cho họ vãn hồi lại trạng thái cũ.”

Theo các thống kê, thì hiện nay, bệnh tai biến mạch máu não là nguyên nhân giết chết người ta hàng thứ nhì. Những người may mắn thì có thể sống còn, nhưng phải mang tật nguyền suốt đời. Đó là một tai họa khủng khiếp có thể xảy đến cho một cá nhân. Nếu chúng ta có thể ghi nhớ phương pháp cho xuất huyết trên đây, để có thể giúp đỡ những nạn nhân của căn bệnh quái ác này, để áp dụng tức thời trên nạn nhân, thì chỉ trong một thời gian ngắn, bệnh nhân sẽ tỉnh lại và được phục hồi 100%.
Chúng tôi hy vọng là quí vị có thể phổ biến tài liệu này để bệnh tai biến mạch máu não không còn là một căn bệnh giết người như hiện nay nữa.

Những thực phẩm phụ nữ cần chú ý khi mang thai

1.Cua
Chất delicious trong cua bất lợi cho phụ nữ mang thai. Đặc biệt là càng cua, rất dễ gây sẩy thai.


2.Nha đam
Phụ nữ mang thai uống nước ép nha đam, dẫn đến xuất huyết vùng chậu và thậm chí gây ra sẩy thai.

3.Lúa mạch
Là một loại ngũ cốc thường được chế biến thành nhiều thực phẩm dinh dưỡng. Tuy nhiên lúa mạch có tác dụng kích thích cơ trơn tử cung, dễ thúc đẩy cơn co tử cung và do đó có khả năng gây sẩy thai.

4.Cây sơn tra
Sơn tra có vị chua ngọt vừa miệng, ăn vào giúp tiêu hóa, là một loại thực phẩm rất được các chị em ưa chuộng, đặc biệt là trong thời gian bầu bí thì lại càng thích ăn.Chuyên gia y học chỉ ra rằng, mặc dù sơn tra rất tốt nhưng phụ nữ có thai không nên ăn nhiều vì trong sơn tra có chứa một số thành phần có thể kích thích cơ tử cung co bóp, dễ gây ra sẩy thai. Đặc biệt là những người trước đây đã có tiền lệ bị sẩy thai, trong thời gian này cũng không nên ăn sơn tra để đề phòng bất trắc.
5.Gia vị

Các gia vị thường gặp có tiểu hồi hương, bát giác, hạt tiêu, ngũ vị hương… Thai phụ nếu ăn nhiều loại gia vị này dễ tiêu hao lượng nước trong đường ruột, làm cho đường ruột giảm bài tiết, gây ra khô đường ruột và táo bón.

Ngoài ra thai phụ còn nên tránh ăn nhiều mỳ chính. Thành phần chủ yếu của mỳ chính là sodium glutamate, chất kẽm trong máu sau khi kết hợp với chất này thì sẽ đẩy ra ngoài qua đường tiểu tiện. Nếu ăn quá nhiều mỳ chính sẽ làm tiêu hao đại lượng kẽm, gây ra thiếu kẽm trong cơ thể thai phụ. Kẽm là một “vật phẩm” cần thiết cho sự phát triển và sinh trưởng của thai nhi, vì vậy phụ nữ có thai nên hạn chế ăn mỳ chính.

6.Thực phẩm chứa nhiều vitamin A

Điều quan trọng là để tránh vitamin A trong thời kỳ mang thai bởi vì nó có thể gây thiệt hại cho phôi thai. Thực phẩm có chứa lượng lớn vitamin A (như gan…) thai phụ nên hạn chế ăn.

Ngoài ra patê cũng không nên ăn nhiều vì nguy cơ có thể lây truyền các bệnh truyền nhiễm như vi khuẩn Listeria.

Bốn từ được theo chúng ta nhiều nhất trong cách cư xử

Trong cuộc đời của mỗi người, có 4 từ được nói nhiều nhất: Xin chào, Tạm biệt, Cám ơn và Xin lỗi. Hãy nói xin chào với những người bạn mới, những điều tốt đẹp. Nói Tạm biệt với những mối quan hệ xấu, những điều không vui. Hãy cám ơn những người, những điều khiến bạn hạnh phúc. Và, hãy gạt bỏ tự ái để có thể nói xin lỗi một cách chân thành nếu bạn cảm thấy có lỗi.

ĐỂ RỒI XEM

        Ngày xửa ngày xưa  có 1 anh nông dân nghèo khốn khổ. Anh ta không có nhiều tiền và để thay thế máy kéo, anh sử dụng 1 con ngựa già để cày cấy cánh đồng của mình.
Một buổi trưa hôm nọ, trong khi đang làm việc trên cánh đồng, con ngựa già đột nhiên lăn đùng ra chết. Mọi người trong vùng thấy vậy liền nói: Ồ, thật là 1 điều khủng khiếp đã xảy ra. Nhưng anh nông dân chẳng tỏ vẻ gì lo lắng, anh ta vẫn bình tĩnh đáp lại: "Để rồi xem ". Sau đó vì cảm phục bản lĩnh của anh nông dân nghèo lạc quan, mọi người trong làng tụ tập lại và góp tiền mua tặng anh ta 1 con ngựa mới coi như 1 món quà chia sẻ rủi ro.
Bây giờ phản ứng của mọi người là: Anh ta là 1 người may mắn. Nhưng anh nông dân chỉ nói:" Để rồi xem ".
2 ngày sau, con ngựa mới phóng qua rào và chạy mất. Mọi người trong làng lắc đầu than:" Thật là 1 anh chàng tội nghiệp ". Anh nông dân mỉm cười và nói:" Để rồi xem ".
Sau 1 vài ngày dạo chơi, rốt cuộc, con ngựa cũng tìm được đường về nhà, và mọi người một lần nữa lại mừng cho anh: "Thật là một anh chàng tốt số". Nhưng anh nông dân chỉ lại nói: "Để rồi xem".
Không lâu sau, khoảng vào cuối năm, anh nông dân trẻ trong một cú té ngựa đã bị gãy chân. Người trong làng bàn tán: "Thật tiếc cho anh nông dân đen đủi". Anh nông dân vẫn thản nhiên: "Để rồi xem".
Hai ngày sau, quân đội đến làng để bắt quân dịch. Khi họ trông thấy anh nông dân với chiếc chân bó bột, họ đã không nhận anh. Được dịp, mọi người lại xì xào: "Số anh ta hên thật". Anh nông dân trẻ cũng chỉ cười: "Để rồi xem"... 

********

Lời bình: Trong cuộc sống, không có gì là chắc chắn. Nhiều lần chúng ta cứ tưởng rằng đấy là tai họa nhưng thực chất đó lại là một món quà ẩn dấu. Và khi tâm hồn chúng ta rộng mở, tất cả những trở ngại hay tình huống khó khăn mà chúng ta gặp trong cuộc sống sẽ biến thành những phần thưởng mà từ đó chúng ta có thể rút ra được những bài học quý giá.

8 THÓI QUEN CÓ HẠI CHO SỨC KHỎE

1. Túi xách để trên bàn ăn
Túi xách thường được để tùy tiện ở bất cứ đâu có thể, như trên bàn học, xe bus, cốp xe… nên bản thân nó sẽ chứa hàng triệu vi khuẩn có hại. Nếu để nó trên bàn ăn sẽ làm tăng nguy cơ lây nhiễm vi khuẩn vào thức ăn, không tốt cho cơ thể. Túi xách tốt nhất nên được đặt trên ghế, treo tường hoặc cất trong ngăn kéo.

2. Giày thể thao, dép để trong tủ kín
Giày dép thường mang theo phấn hoa, bụi bẩn và vi khuẩn ở bất cứ nơi đâu chúng đặt chân tới. Thế nên, thay vì cất chúng trong tủ kín mít, dễ tạo mùi, gây bệnh, bạn hãy để giày dép ở nơi thoáng mát, khô ráo.

3. Cà phê để trong tủ lạnh
Bạn có biết kẻ thù của cà phê chính là không khí, hơi ẩm, hơi nóng và ánh sáng? Vì vậy, cách bảo quản cà phê tốt nhất là bạn hãy cất chúng vào trong túi buộc kỹ để nơi kín gió.

4. Để thuốc trong tủ phòng tắm
Phòng tắm là nơi có độ ẩm cao, không hợp để cất trữ thuốc. Thuốc trong gia đình nên để ở nơi có độ ẩm thấp, khô thoáng như phòng khách.

5. Hoa quả rửa trong bồn rửa bát
Bồn rửa bát là nơi mật độ vi khuẩn tập trung vô cùng nhiều, hoàn toàn không thích hợp để bạn rửa hoa quả hay những đồ ăn tươi sống, đặc biệt là quả dâu tây.

6. Khi ngủ đắp chăn quá dầy
Đắp chăn quá dày khiến nhiệt độ cơ thể tăng cao, khó chìm sâu vào giấc ngủ. Ngược lại, nhiệt độ cơ thể hạ thấp tự nhiên là cách tốt nhất giúp bạn có giấc ngủ sâu và ngon.

7. Đọc sách buổi tối, để bóng đèn sát đầu
Khi đọc sách, để bóng đèn trên đỉnh đầu sẽ ảnh hưởng đến việc tiết melatonin trong cơ thể, khiến bạn càng đọc sách càng tỉnh. Bạn nên chọn cách hạ thấp bóng đèn xuống, để ánh sáng ở mức độ dịu sẽ tốt hơn cho giấc ngủ.

8. Đeo tai nghe trên máy bay, tàu xe
Khi đi ra ngoài, dùng tai nghe là lựa chọn không tồi với nhiều người, đặc biệt là các bạn trẻ. Nhưng thời gian dài nghe nhạc ở môi trường nhiều tạp âm sẽ gây tổn thương tai rất lớn.

10 ĐIỀU NÔNG NỔI CỦA GIỚI TRẺ

1. Nhuộm tóc lòe loẹt, ăn mặc “thiếu vải”. Lớn lên mới hiểu, muốn có bạn bè đàng hoàng, trước tiên mình phải đàng hoàng đã.

2. Chạy xe máy và phóng nhanh, rú ga. Nhưng vài năm sau, họ lại căm ghét bọn trẻ thích thể hiện như họ ngày ấy. Đơn giản vì càng lớn, ý thức càng cao và họ hiểu rằng, việc làm “anh hùng xa lộ” có thể để lại nhiều hậu quả đáng tiếc.

3. Bỏ học nhiều buổi để đi chơi cùng bạn bè. Để rồi khi bạn bè bắt đầu vui chơi, hưởng thụ, họ lại phải học hành và làm việc vất vả.

4. Có bao nhiêu tiền là xài hết, vì “tuổi trẻ có mấy khi”. Để rồi những lúc ốm đau, bệnh tật, lại phải chạy vạy khắp chốn. Nhìn bạn bè sắm sửa được đủ thứ nhờ tiền tiết kiệm, lại bắt đầu tặc lưỡi: “Giá mà hồi đó biết lo xa hơn”.

5. “Cặp kè” hết người này đến người khác, hời hợt trong tình yêu, thích “nhận lại” chứ không “cho đi”. Lớn lên một chút, bạn bè đều đã có người yêu, bản thân vẫn cô đơn một mình.

6. Không trân trọng sức khỏe của mình. Khi trưởng thành mới nhận ra được “hậu quả” thì đã muộn.

7. Thích “làm quá” lên, một chuyện chẳng có gì cũng buồn cả tuần. Khi họ bước qua tuổi trẻ, họ nhận ra có những nỗi buồn chỉ muốn giấu cho riêng mình.

8. Muốn “hơn thua” với tình địch và hay “dằn mặt” đối thủ.Lớn rồi thì họ lặng lẽ hơn, cạnh tranh một cách công bằng hơn, biết nhường nhịn hơn.

9. Khi yêu thì yêu hết mình, để rồi tình yêu không còn thì đau khổ cùng cực. Lớn lên họ nhận ra rằng, đôi khi tình yêu cần phải lí trí một chút.

10. Chỉ vì lòng đố kị mà đánh mất đi nhiều người bạn tốt. Càng lớn chúng ta càng khó tìm được một người bạn thật sự hiểu mình.

CHÚNG TA CÓ BAO NHIÊU NGƯỜI BẠN?

Một cụ già quay qua tôi và hỏi: “Cô có bao nhiêu người bạn?”. “Sao cụ lại hỏi vậy, tôi có 10 hay 20 người bạn, nhưng tôi chỉ nhớ tên được vài người thôi”.


Cụ mỉm cười như thấu hiểu rồi buồn bã gật đầu:

- Cô phải thật may mắn mới có nhiều người bạn như thế. Nhưng hãy nghĩ về điều cô đang nói. Có quá nhiều người cô không biết tên đấy! Bạn không phải chỉ là người để cô nói: xin chào!

Bạn là người có bờ vai mềm mại để cô dựa vào mà khóc.

Là một cái giếng để đổ xuống đấy tất cả những rủi ro của cô và nâng giá trị của cô lên cao.

Bạn là một bàn tay để kéo cô lên từ bóng đêm và tuyệt vọng khi tất cả những người mà cô gọi là “bạn” đã đẩy cô vào đó.

Một người bạn thật sự là một đồng minh không thể bị lay động hay bị mua chuộc. Là một giọng nói để giữ cho tên của cô còn sống mãi khi những người khác đã lãng quên.

Nhưng cái cần thiết nhất của một người bạn là một trái tim, là một bức tường mạnh mẽ và sừng sững. Để từ trái tim của những người bạn đó ta sẽ có tình yêu tuyệt vời nhất.

Vậy hãy nghĩ về những gì tôi nói, từng lời nói đều thật lòng cả.

Và hãy trả lời lại cho tôi một lần nữa đi, cô bé, cô có bao nhiêu người bạn nào?

Tôi mỉm cười với ông và trả lời: “Ít nhất cháu có một người bạn, cụ ạ”.

Cảm ơn vì đã trở thành người bạn của tôi!

Nhắc nhở bản thân mỗi ngày

# Đừng đi vào vết xe đổ của đa số sinh viên Việt Nam sau khi ra trường: thiếu kinh nghiệm, thiếu kỹ năng giao tiếp và mù tịt tiếng anh.

# Đừng để người khác nghĩ bạn là một con gà có mỗi một cái tấm bằng đại học để thể hiện giá trị.

# Đừng sống cuộc đời của người khác, hay cuộc đời bố mẹ tự vạch ra cho mình vì mỗi chúng ta may mắn và công bằng là ai cũng có một cuộc sống riêng để kiểm soát và sống theo cách mình muốn.

# Đừng tin tưởng vào bất cứ điều gì cho tới khi bạn thực sự nhìn thấy, nghe thấy, động và chạm được vào nó. Thứ duy nhất bạn có thể tin tưởng là chính bản thân mình.

# Đừng bao giờ lãng phí tài năng của mình, hãy hành động để khai phá nó và bạn giỏi hơn những gì bạn nghĩ.

# Và cuối cùng, đừng có lười mãi nữa, nhấc mông lên và làm thôi

Thơ vui về adam

Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Hơn nửa thế kỷ dãi dầu
Tháng ngày oanh liệt còn đâu nữa mà
Ngày xưa súng ống sáng loà
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khoẻ hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa khám phá miệt mài
Bây giờ nửa cuộc mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ thỉnh thoảng lưa thưa gọi là
Ngày xưa đầu tóc mượt mà
Bây giờ lởm chởm như là đá chông
Bây giờ sống cũng như không
Bây giờ hết kiếp làm chồng người ta
Bây giờ ôm hận đến già
Cho dù béo tốt cũng là cơm toi
Bây giờ pháo đã xịt ngòi
Gia tài còn lại một vòi nước trong
Ngày xưa vợ đợi bồ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
Ngày xưa mặt mũi tinh tươm
Bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ nước kiệu cố đi gọi là
Ấy là kể chuyện trong nhà
Sang nhà hàng xóm vẫn là… ngày xưa 
Theo zing news

Đọc sách theo dịch giả Uông Xuân Vy

Những quyển sách hay đối với tôi như liều thuốc bổ tinh thần. Khi uống thuốc bổ, bạn không thể đo lường chính xác tác dụng của nó, bạn tiếp tục uống vì bạn tin nó tốt cho sức khỏe của bạn. 

Tôi đọc sách cũng đơn giản vì tôi thích đọc và vì tôi tin đó là một hành động hữu ích cho bản thân mình. Khi đọc, tôi không đặt ra quá nhiều kỳ vọng vào quyển sách, mà chỉ tận hưởng nó. Mỗi quyển sách là một thế giới mà mỗi khi đặt chân bước vào, tôi luôn nhặt nhạnh được một điều gì đó. Có quyển giúp tôi giải quyết vấn đề đang vướng mắc, suy nghĩ tích cực hơn, cũng có quyển giúp tôi hiểu thêm về chính mình, trau dồi kiến thức, hoặc có quyển chỉ đơn giản giúp tôi thư giãn, bật cười hay mơ màng về một nơi xa xăm...

Uống thuốc bổ đúng lúc, đúng liều lượng sẽ giúp cơ thể bạn ngày càng dẻo dai hơn, bền bỉ hơn qua thời gian mà bạn khó lòng nhận biết được sự thay đổi đó mỗi ngày. Tương tự, duy trì thói quen đọc những quyển sách hay, có chọn lọc sẽ có lúc khiến bạn bất ngờ về khả năng tư duy, liên kết thông tin của mình. Những kiến thức học được từ sách sẽ quay lại với bạn vào những lúc bạn cần nó nhất.

Hy vọng vài dòng chia sẻ này sẽ phần nào giải tỏa được những lấn cấn của nhiều bạn trẻ về vấn đề đọc sách và áp dụng sách vào thực tế.

Tương lai hay hiện tại ???

Ngày xưa, có vị Hoàng đế nọ muốn ban trọng ân cho một người cận thần. Nhà vua phán: 

_ Ngươi có công lao rất lớn với ta. Kể từ cổng thành trở đi, ngươi phóng ngựa đi tới nơi nào ngươi dừng lại thì khoảng đất đó ta sẽ ban cho ngươi.

Viên cận thần nhảy lên ngựa phóng đi, ra sức phóng ngựa để có được càng nhiều đất càng tốt. Người đó đi suốt ngày đêm, khi mệt và đói cũng không dám ngừng nghỉ vì muốn có nhiều đất. Tới một ngày kia, sức khoẻ kiệt quệ vì đói và mệt, hắn lả đi gần chết ở trong rừng. Hắn lẩm bẩm:

_ Tại sao ta tham lam quá độ vậy, ta tận sức để có được nhiều đất đai. Bây giờ thì gần chết rồi ta chỉ mong có được một thước đất để được chôn cất mà thôi!

Câu chuyện cổ kể trên cũng giống như cuộc đời của chúng ta. Hàng ngày, chúng ta gắng sức làm việc để mong có tiền tài, danh vọng và quyền thế. Chúng ta tận sức tới mức sao lãng sức khoẻ, đôi khi quên cả cuộc sống với gia đình, quên cả những cảnh đẹp thiên nhiên. Ngay cả trong những buổi họp bàn bè với danh nghĩa để giải trí, chúng ta vẫn có tư tưởng là sự giao thiệp sẽ có lợi cho việc tạo thêm tiền tài, danh vọng hay thế lực.

Rồi một ngày kia nghĩ lại, chúng ta sẽ thấy những sự cố gắng đó vô nghĩa lý. Than ôi! Lúc đó thì ta không thể quay ngược kim đồng hồ được nữa, chúng ta đã bỏ mất dịp hưởng an lạc của cuộc đời một cách chân chính.

Hãy sống tỉnh thức, để an hưởng cái đẹp của thiên nhiên, để tìm ra lẽ sống của cuộc đời.

Cuộc đời rất mong manh, hãy an trú trong hiện tại nhưng cũng đừng phó thác tương lai cho bàn tay của tạo hoá.




Nguồn: Hoa Thủy Tinh

Kinh tế phát triển liệu người dân có giàu lên?

Dù kinh tế Việt Nam có phát triển, đại đa số người dân vẫn chưa giàu. Thậm chí, một số người kiếm được nhiều tiền một cách bất chính lại có vẻ ngày càng nghèo đi. Nghèo ở đây là họ ngày càng nghèo về nhân cách và các giá trị tinh thần. Liệu đến khi nào người Việt chúng ta mới dám nhìn thẳng vào thực tế là cả người nghèo lẫn người giàu trong đất nước này đa phần đang dần “nghèo” đi? Chính vì thế mà khi nền kinh tế đi xuống, cái nghèo về vật chất được thấy rõ trong xã hội, và bên cạnh đó, cái nghèo về nhân nghĩa cũng thể hiện rõ không kém.

Đứng trước thực trạng đó của đất nước, tôi bắt đầu hình thành trong đầu những ý tưởng. Lúc đầu chỉ là những ý tưởng rời rạc dường như chẳng liên quan gì đến nhau. Nhưng rồi một ngày, mọi thứ được ghép lại dường như hoàn hảo với nhau. Như thế, tôi đã tìm ra con đường của mình để góp phần xây dựng đất nước bằng kinh tế. Tôi gọi con đường ấy là con đường: LÀM GIÀU BỀN VỮNG.

Giàu ở đây phải được hiểu rộng hơn là không chỉ giàu tiền, giàu bạc, mà còn là giàu quan hệ, giàu trí tuệ, giàu tinh thần, giàu hạnh phúc,... Khi chúng ta giàu có hơn về nhiều mặt, nghĩa là chúng ta đã giàu có đúng nghĩa. Giàu có đúng nghĩa tức là chúng ta thật sự thành công. Khi càng thật sự thành công, chúng ta chắc chắn sẽ càng hạnh phúc. Một dân tộc giàu có bền vững, thành công đúng nghĩa và hạnh phúc trọn vẹn sẽ tạo nên một xã hội dân chủ văn minh. Một xã hội dân chủ văn minh sẽ tạo nên một đất nước hùng cường. Một đất nước hùng cường sẽ là một di sản vĩ đại của thế hệ hôm nay để những thế hệ tiếp theo có thể tự hào kế thừa.

Đó sẽ là một con đường dài, rất dài, có thể bằng cả phần đời còn lại của tôi. Nhưng 5 năm, 10 năm hay 20 năm, khi đã có một con đường, cứ đi rồi sẽ đến.

(Trích sách "Sống và Khát Vọng")

3 Yếu tố cần thiết cho sự tự tin - Nguyễn Ngọc Long

Theo mình, có 3 yếu tố ảnh hưởng đến sự tự tin của mỗi người: bản tính, kỹ năng và tính cách.

Bản tính quyết định bởi môi trường sống, là thứ không thay đổi được.

Kỹ năng được nâng cao qua học tập và trải nghiệm. Khi kỹ năng được nâng cao, chúng ta sẽ cảm thấy tự tin hơn vì có thể làm chủ được các tình huống phát sinh.

Khiêm tốn, tức là không nói quá thực tế, bạn sẽ thấy yên tâm không sợ bị ai bóc mẽ. Trung thực, tức là không nói ra những điều sai sự thật, bạn sẽ không lo bị ai phát hiện. Đó là hai tính cách cần có để tự tin.

Tóm lại, để trở thành một người luôn tự tin, chúng ta cần học tập để nắm chắc kiến thức, rèn luyện đức tính khiêm tốn và luôn luôn trung thực.

Nhưng cuộc sống vẫn tồn tại ngoại lệ, trong trường hợp có chút kiến thức nhưng mắc bệnh nổ to và nói dối không ngượng miệng thì vẫn có thể tự tin bằng cách bổ sung thêm TRƠ TRẼN.

Đường nào cũng tới La Mã được thôi. Và sự lựa chọn nằm trong tay bạn.
 

Theo Blogger Nguyễn Ngọc Long

Suy nghĩ của anh Đỗ Duy Hưng về việc "Học"

Cũng trải qua 1 quá trình 3 năm trong ngành đào tạo, mình có những kinh nghiệm nhất định. Viết vài cái ra để mọi người xem nhé.
- Câu hỏi 1: Tôi nghĩ việc tự trải nghiệm trong cuộc sống có hiệu quả và giá trị hơn nhiều so với đi học?
Việc trải nghiệm trong cuộc sống là điều vô cùng quan trọng. Ai cũng sẽ phải có những thất bại lớn, nhỏ, khi gặp và vượt qua những điều đó, họ có những bài học cho bản thân mình và dễ dàng tránh nó nếu nó xuất hiện trong tương lai, những cái đó được gọi là trải nghiệm. Nhưng có những bài học, những thất bại không nhất thiết phải tự trải qua để thấm nhuần, có những điều có thể học được thông qua việc cảm nhận, học tập và lắng nghe những cái người khác trải qua. Có thể khi học những trải nghiệm của người khác, chúng ta không nhớ và thấm bằng việc tự mình trải qua nhưng ít nhất nó cũng giúp chúng ta suy nghĩ kỹ hơn trước khi ra quyết định hay rút ngắn được 1 đoạn đường nào đó trong sự nghiệp. Vì thế, việc đi học không những không mâu thuẫn với sự tự trải nghiệm mà nó còn hỗ trợ cho sự tự trải nghiệm được sâu sắc hơn.
- Câu hỏi 2: Trước khi học nên tìm hiểu những thông tin gì?
Trước khi đi học bất kể khóa học ngắn hạn gì hãy quan tâm các yếu tố sau: nội dung chương trình đào tạo, người đứng đào tạo, đơn vị tổ chức chương trình, địa điểm và số lượng học viên cùng tham gia. Đây là những yếu tố quan trọng hàng đầu để đưa ra quyết định đi học.
- Câu hỏi 3: Có cần nhất thiết đi học từ 1 người đã làm được cái đó không?
Có những người rất giỏi làm nhưng lại không thể truyền đạt cho người khác làm được như họ, cũng có những người vừa giỏi làm vừa giỏi việc truyền đạt lại cho người khác, cũng có những người không giỏi làm nhưng giỏi truyền đạt cho người khác làm được như vậy. Vì thế, không nhất thiết phải là một người giỏi làm mới có thể dạy được chúng ta. Quan trọng, người đó phải là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực đó và họ có khả năng truyền đạt tốt.
- Câu hỏi 4: Thế nào là diễn giả, thế nào là người đào tạo?
Diễn giả hay người đào tạo đều có 1 điểm chung là đều muốn đem những điều tốt đẹp đến cho thính giả hay học viên tuy nhiên phương pháp để làm điều đó thì lại khác nhau:
+ Diễn giả: phương pháp chủ đạo mà diễn giả sử dụng để thúc đẩy thính giả thay đổi là nói hay có thể dùng những từ thay thế là giảng dạy, chia sẻ. Vậy, họ nói những gì, họ sẽ nói những điều họ trải qua, những điều họ nghiệm ra, những điều họ nghiên cứu và là chuyên gia trong lĩnh vực đó. Và, họ nói như thế nào? Con người thường khó có khả năng tập trung nếu ngồi nghe trong 1 thời gian dài, vì thế diễn giả thường xuyên phải thay đổi giọng điệu, phải tạo sự hài hước trong giọng nói, phải biểu diễn trên sân khấu để hút lại sự tập trung của thính giá. Có như vậy mới giúp thính giả tập trung lại vào buổi nói chuyện và cũng giúp diễn giả truyền tải được toàn bộ thông điệp của mình.
+ Người đào tạo cũng có nói nhưng sẽ rất ít mà họ tập trung hướng dẫn học viên thay đổi bằng cách làm. Họ sẽ làm mẫu cho học viên rồi cho học viên tự làm, họ sửa khi học viên làm sai, họ đặt câu hỏi để học viên suy nghĩ, họ giải thích để học viên hiểu vấn đề đến khi học viên làm tốt mới thôi.
- Câu hỏi 5: Các chương trình hiện tại thấy na ná nhau, tôi nên lựa chọn ra sao?
Ngày nay, các học viện, các trung tâm đào tạo xuất hiện ngày càng nhiều. Khi chúng ta chưa phân biệt những sự khác nhau đó, chúng ta có thể tìm đến lời khuyên của bạn bè, có thể search trên google, facebook hay cũng có thể lựa chọn những đơn vị mà chúng ta nghe quảng cáo nhiều nhất.
- Câu hỏi 6: Tôi không có thời gian nhiều vì còn đi làm, vậy tôi nên lựa chọn các chương trình học như thế nào cho phù hợp?
Nếu chúng ta dành ưu tiên cho việc học trong thời gian biểu của mình thì bất kể lúc nào sắp xếp được hãy đi học. Còn nều chúng ta chưa coi việc học là quan trọng thì hãy đi học cái gì mà mình đang cảm thấy kém nhất!
- Câu hỏi 7: Nên đầu tư bao nhiêu tiền cho việc đi học?
Nên đầu tư từ 10-15% tổng thu nhập trong tháng cho việc học
- Câu hỏi 8: Tôi thấy sau khi học tôi không có sự thay đổi nhiều?
Không ai có thể khiến chúng tat hay đổi nếu chúng ta không muốn thay đổi. Trước tiên, chúng ta không nên quá kỳ vọng sau 1 chương trình học, chúng ta sẽ trở thành 1 con người tích cực hơn, điều này là không thể với hầu hết mọi người vì chất chỉ chuyển khi lượng tăng đến giới hạn, mà quá trình tăng lượng là quá trình đòi hỏi thời gian. Những chương trình đào tạo chính là sự thúc đẩy cho quá trình tăng lượng chứ không phải là sự thay đổi chất trong con người.
- Câu hỏi 9: Tôi nghĩ bản thân mình đã va vấp khá nhiều trong cuộc sống, thậm chí còn hơn người đứng dạy, vậy tại sao tôi phải đi học?
Khi chúng ta nghĩ chúng ta cần học thêm 1 cái gì đó, dù chỉ là 1 cái nhỏ bé nhất thôi cũng được thì người thầy sẽ xuất hiện. Khi chúng ta nghĩ chúng ta đã có quá nhiều sự va vấp trong cuộc sống đã đủ để sống tiếp chặng đường còn lại và cũng có thể dạy lại cho thế hệ sau thì có lẽ lúc đó chúng ta nên dừng lại việc học vì có học cũng không thể nhớ thêm và ứng dụng và thay đổi được gì.
- Câu hỏi 10: Đi học có cần phải lấy giấy chứng nhận, bằng tốt nghiệp khóa học không?
Giấy chứng nhận hay bằng tốt nghiệp là bằng chứng chứng minh bạn đã vượt qua được 1 chương trình học tập nghiêm túc của 1 đơn vị nào đó. Nó sẽ vô cùng cần thiết nếu chương trình đào tạo đó được 1 tổ chức thứ 3 có uy tín chứng nhận còn nếu không có tổ chức thứ 3 chứng nhận thì việc lấy hay không lấy giấy chứng nhận đó với các chương trình ngắn hạn cũng không phải là vấn đề quá quan trọng.

Theo anh Đỗ Duy Hưng _ GĐ CTCP Nói Là Làm

Lựa chọn cách học, áp dụng từ sách vào thực tế

Một số người cứ nói rằng cách học tốt nhất là học qua thực tế cuộc sống. Nhưng lại không hiểu rằng, học qua thực tế cuộc sống là cách học đắt giá nhất (về thời gian, công sức và tiền của). Nhiều người mất vài năm, thậm chí hàng chục năm, thậm chí cả tiền bạc, công sức, chỉ để học những bài học từ thực tế cuộc sống mà lẽ ra có thể học với thời gian ngắn hơn nhiều và cái giá rẻ hơn nhiều từ một quyển sách hoặc một lớp học, vốn đã được bao nhiêu người đi trước cũng đã trả giá bằng mồ hôi, nước mắt đúc kết lại cho. Có một người bạn Singapore đã từng cay đắng chia sẻ sau khi lao mình vào cuộc sống mà thiếu chuẩn bị: "Tôi mất 200.000 đô chỉ để học một bài học đơn giản từ trường đời. Đó là: phải đi học". 

Cho nên, những người thiếu khôn ngoan nhất sẽ không bao giờ chịu đọc, chịu học, chịu tìm tòi, nhưng luôn vỗ ngực rằng ta đây "học từ thực tế cuộc sống". Còn những người khôn ngoan luôn muốn đọc nhiều hơn, học nhiều hơn, tìm tòi nhiều hơn, và nhanh chóng áp dụng vào cuộc sống để đảm bảo mức độ rủi ro thấp nhất, nhưng hứa hẹn sẽ đạt được kết quả cao nhất.

Dĩ nhiên, vẫn có những trường hợp người khôn ngoan buộc phải lăn mình vào cuộc sống, dám chập nhận rủi ro to lớn để học từ thực tế cuộc sống. Nhưng họ chỉ làm điều đó sau khi họ đã nỗ lực rất nhiều tìm kiếm câu trả lời từ sách hoặc từ thầy mà chưa đủ. Thậm chí, ngay cả khi như thế, rủi ro của những người khôn ngoan cũng thấp hơn, bởi vì có thể họ không tìm thấy chính xác điều mình cần qua sách vở hay lớp học, nhưng nhờ đọc và học trước khi lao ra "chiến trường", họ ít nhiều cũng có thể dự trù được những khó khăn và rủi ro để chuẩn bị phương án đề phòng. Rốt cuộc, họ sẽ học được bài học từ cuộc sống nhưng với "tổn thất" ít nhất có thể.

Thay vì làm họ ngã đau đến mức không gượng dậy nổi, thực tế khắc nghiệt của cuộc sống chỉ đủ sức khiến người khôn ngoan phải lùi lại một bước, nhưng đó là bước lấy đà để tiến lên nhiều bước hơn. Nhờ vậy, họ mới ngày càng thành công hơn.

(Trích từ bài diễn thuyết "Làm thế nào để tạo đột phá trong sự nghiệp và cuộc sống")

Người nuôi dưỡng một tầm nhìn rộng lớn, một lý tưởng cao đẹp rồi sẽ có một ngày hiện thực hóa được điều đó!

Trên cả giàu cóNgười nuôi dưỡng một tầm nhìn rộng lớn, một lý tưởng cao đẹp rồi sẽ có một ngày hiện thực hóa được điều đó. Columbus ấp ủ viễn cảnh về một thế giới khác, và ông đã khám phá ra nó. Copernicus theo đuổi một tầm nhìn về vũ trụ vô hạn và ông đã chứng minh được điều đó. Đức Phật nhìn thấy được một thế giới tâm linh viên mãn và an lạc, rồi cuối cùng Ngài đã nhập Niết Bàn.


Hãy nuôi dưỡng chí hướng của bạn; hãy theo đuổi lý tưởng của bạn; hãy trân trọng những giai điệu xao động trong tâm hồn, những nét đẹp định hình trong tâm trí, những vẻ đáng yêu chứa đựng suy nghĩ thuần khiết nhất của bạn, bởi từ tất cả những điều ấy, cuộc sống tốt đẹp sẽ sinh sôi; và bắt đầu bằng những viên gạch này, nếu bạn kiên trì theo đuổi, thế giới mà bạn mong đợi cuối cùng sẽ khai sinh.


(Trích từ sách "Trên Cả Giàu Có")




Chia sẻ của Nick Vujicic

Nick Vujicic


“Tôi chưa bao giờ thực sự tàn tật cho đến khi tôi mất hi vọng. Hãy tin tôi đi, mất hi vọng còn tồi tệ hơn cả mất chân tay” 
- Nick Vujicic .

Làm sao để phát hiện ra xu hướng phát triển của mình?

Ai cũng có xu hướng phát triển của riêng mình và một mảnh đất nghề nghiệp phù hợp với tiềm năng mình có. Quan trọng là: Làm sao để phát hiện ra xu hướng phát triển của mình?


LÀ CON GÁI ĐỪNG BỎ QUA BÀI NÀY !


Con thân yêu !

Con là kết quả tình yêu của mẹ với bố con, là tình cảm chân thành chứ không phải rung động khiến mẹ nông nổi. Vì mẹ ý thức được việc gì nên làm, và việc gì không nên...

Mẹ sẽ dạy con biết khéo léo thể hiện tình cảm mà không cần phải nói nhiều. Người hiểu con sẽ nhạy cảm mà nhận ra tình yêu con dành cho họ. Mẹ sẽ dạy con biết nói lời yêu khi cần thiết, biết buông tay và mạnh mẽ khi người ta không cần con nữa. Con nên nhớ,đừng bao giờ chứng tỏ cho ai biết, con yêu họ nhiều đến nhường nào, vì đó càng là lí do khiến họ ít trân trọng con đấy, con yêu !

Con gái của mẹ !

Đàn ông họ luôn buông lời tán tỉnh, vì họ luôn muốn chinh phục. Nếu có người nào đó "tự dưng quan tâm con", nếu con không thích, con nên dùng những lời lẽ nhẹ nhàng và dịu dàng để đáp lại. Con đừng tỏ ra cáu gắt mà phản đối ngay. Vì khi ngta quan tâm tới con, thì chút nào đó, họ cũng có 1 ít cảm tình ! Con gái mẹ là người biết suy nghĩ, vì thế, đừng nông cạn nhé, con yêu!

Trong tình yêu, con muốn hiểu được người yêu mình, không khó. Đã có người hiểu mẹ tới mức, mẹ chưa kịp nói ra, mà bác ấy đã đọc được điều mẹ muốn nói. Điều đó có nghĩa là, con phải biết lắng nghe và chia sẻ với người yêu mình! Con phải làm thế nào để khi bên cạnh người con yêu, con như là 1 người mẹ, 1 người vợ, 1 người bạn. Vì sao mẹ nói như thế, mẹ tin, con gái mẹ sẽ hiểu được.

Nếu mẹ có đưa ra lời khuyên, con nên yêu hay ko yêu.Hãy nghe mẹ. Vì ít ra, mẹ cũng là người đi trước... Mẹ luôn muốn con gái mẹ có những quyết định đúng đắn nhất. Con đừng thấy mẹ cấm đoán mà có những hành động nhất thời. Con có thể chia sẻ với mẹ để mẹ có thể hiểu được bạn con hơn. Cũng như mẹ ngày ấy, bà ngoại con luôn muốn mẹ tâm sự với bà. Vì thế, đừng ngại ngần chia sẻ với mẹ nhé, con yêu.

Nếu có những khó khăn trong tình yêu của 2 đứa, con nên cùng cậu ấy vượt qua. Bởi khi người con yêu vấp ngã, con sẽ là người quan trọng nhất với cậu ấy, ít nhất là lúc này. Đừng bao giờ rời bỏ cậu ấy, trong những khó khăn như thế....

Con gái ạ !

Trong tình yêu, không phải lúc nào 2 người cũng hợp nhau. Cũng như mẹ với bố con, đã từng có những mâu thuẫn tưởng chừng như không giải quyết được. Vậy khi đó, xin con đừng bỏ đi. Con có thể im lặng không nói, nhưng con bỏ đi, có nghĩa là con không tôn trọng người yêu mình! Khi người yêu con cũng không thể mở lời, con hãy chủ động ôm cậu ấy. 1 cái ôm từ đằng sau, còn nhẹ nhàng hơn hàng trăm lời nói dịu dàng trong lúc này! Con đừng thấy người ta yêu mình nhiều quá mà hóa chảnh, con nhớ là, tức nước thì sẽ vỡ bờ.

Tình yêu thì, có muôn vàn điều khó nói. Con yêu thật lòng và cũng ko bao giờ muốn rời xa họ thì đừng bao giờ con nhắc đến 2 từ ''chia tay''. Con có biết là sẽ rất nhàm chán nếu như con luôn nghĩ tới điều đó... Đàn ông, tính tự trọng rất cao. Họ sẽ níu kéo con khi họ còn yêu, nhưng 1 khi đã chán chỉ vì con luôn đề nghị như thế, họ sẽ im lặng luôn mà không cần đồng ý!

Tình yêu, là luôn đi liền với tình dục. Đó là sau hôn nhân con nhé! Chứ không phải, yêu là bắt buộc phải "cho". Không cho là không thật. Nếu cậu ấy yêu con thật lòng, cậu ấy sẽ chẳng bao giờ "lỡ mồm" nói với con như thế. Cũng có thể, cậu ấy đòi hỏi, là đang muốn thử con. Nếu con quá dễ dãi, cậu ấy sẽ đá phăng con không thương tiếc khi cậu ấy hết tình... Bà ngoại con đã từng nói với mẹ: Đàn ông muốn yêu người dễ dãi, nhưng lại muốn cưới người nguyên vẹn.Không sai đâu nhé,con yêu!

Nếu có người thứ 3 xen vào chuyện tình cảm của con. Con xem lại xem 2 đứa có khoảng cách nào không. Chắc chắn là có thì người thứ 3 mới có thể. Trong lúc con vô tâm với người yêu mình, thì lại có người con gái khác quan tâm và hiểu người yêu con. Vì thế, con cũng đừng trách họ. Hãy xem lại tình cảm của 2 đứa. Con đừng để người yêu con ra đi, chỉ vì lí do con không hiểu họ.

Nếu đôi khi con thấy nhàm chán và mệt mỏi trong tình yêu, con muốn buông xuôi tất cả,vậy con gái mẹ hãy nhớ lại lí do con muốn bắt đầu đi con. Lí do con muốn yêu 1 người là gì, và lí do khiến con mệt mỏi nữa. Con tìm ra được, lúc đó con sẽ biết mình nên làm gì.

Nếu cậu ấy quá bận tới mức 1 tháng không dành được thời gian 1 ngày để gặp con, có nghĩa là cậu ấy đang dần hết yêu con rồi đấy. Và những tin nhắn cùng cuộc gọi ngày 1 thưa dần, thay vào đó là do con chủ động. cậu ấy nghe điện thoại với giọng miễn cưỡng, con nên chấp nhận sự thật là, người ta đã dần hết tình cảm với con. Mẹ biết, con sẽ rất khó khăn để chấp nhận, nhưng con hãy coi đây như 1 giấc mơ, giấc mơ đó đã không có người đứng đợi con.

Nếu người đàn ông đó không còn tình cảm với con nữa,mong con đừng bao giờ quỵ luỵ và rơi nước mắt. Hãy mạnh mẽ lên con gái à, chỉ là con chưa tìm được người hiểu con mà thôi. Về đây, mẹ cho con mượn cả 1 bờ vai, cả cái ôm đủ rộng để con vượt qua được vấp ngã đầu đời này.

Hãy cứ khóc nếu con muốn khóc. Nước mắt sẽ giúp con xóa nhòa được mọi nỗi đau trong tình yêu cũng như trong cuộc sống này của con. Con gái mẹ sẽ tự đứng dậy được sau những niềm đau mà con đã phải chịu đựng. Con nên nhớ là phải cảm ơn người đã đi qua cuộc đời của con, để con được mạnh mẽ hơn, biết mình phải làm gì hơn với tình vĩnh cửu sau này của con.

Người đàn ông yêu con thật lòng, họ sẽ chẳng bao giờ để con bước ra khỏi cuộc đời con 1 cách dễ dàng cả. Và mẹ tin, sẽ có người đàn ông như thế yêu con đấy con gái yêu....

Tác giả: Bích Nhuần